Kumiko đơn điệu. Cô ấy thích màu đen và trắng. Quần áo của cô ấy chủ yếu là màu trắng và đen, và đồ đạc của cô ấy chủ yếu là màu trắng và đen. Đồ lót của cô ấy có màu hồng sặc sỡ, nhưng--. Có một lý do khiến cô ấy yêu màu đen và trắng. Tôi thích chơi piano. Tôi học chơi piano từ khi còn nhỏ và lớn lên với cây đại dương cầm trong nhà của bố mẹ tôi. Bạn có phải là một nghệ sĩ piano trong tương lai? Đó là điều mẹ cô nói với cô, nhưng Kumiko không có ý định trở thành một nghệ sĩ dương cầm. Tôi yêu piano, nhưng tôi không thực sự thích chơi nó. Cái bàn phím đen bóng, to và cứng đó, tạo ra âm thanh tuyệt vời khi bạn nhấn nó. Tôi thích cái nhìn và bản chất của nó. Tôi không thích thi đấu vì tôi chơi không giỏi, nhưng tôi rất vui khi được ở bên anh ấy. Tôi tin rằng cây đàn piano không bao giờ phản bội tôi. Tuy nhiên, một ngày nọ, một sự cố đã xảy ra. Đó là khi Kumiko học lớp 6 trường tiểu học, khi những người bạn xung quanh cô đang hào hứng kể về người mà họ thích. “Anh thích em ○○!” “Anh nhất định sẽ cưới em!” Định mệnh của Kumiko chính là cây đàn piano của gia đình cô. Tôi không nghi ngờ rằng tôi chắc chắn sẽ kết hôn với cây đàn piano vì tôi không thích ai khác. Một người bạn hỏi tôi, "Ai thích Kumiko?" là. Kumiko học được rằng yêu piano là điều không bình thường. Đó là lần đầu tiên tôi bị cây đàn phản bội. Kể từ đó, tôi ngừng học chơi piano và ngừng ngủ trên đệm dưới cây đàn piano. Sau đó, tôi yêu một người bình thường. ---Tôi không thể quên mối tình đầu của mình và tôi vẫn sưu tập những thứ đen trắng--Sau khi có một tình yêu bình thường và quan hệ tình dục bình thường, Kumiko bắt đầu thích dương vật. Nó có thể là do sự xuất hiện hoặc bản chất của nó. Kumiko vừa mới chia tay bạn trai nhận lời đóng phim AV với lý do đơn giản là muốn được sờ mó, yêu chiều dương vật của bạn trai. Dương vật vẫn chưa phản bội tôi.